Bài giảng Mồng Một Tết

Bài giảng Mồng Một Tết

Bài giảng Mồng Một Tết

Anh chị em thân mến,

Chúng ta vừa nghe một trong những đoạn TM hay nhất của sách TM. Cá nhân của tôi đã đọc đoạn TM này không biết bao nhiêu lần và lần nào khi đọc xong tôi cũng cảm thấy một cảm giác thật phấn khởi.

Chọn bài TM này để đọc vào thời điểm chúng ta bắt đầu một năm mới tôi cho là một chọn lựa tuyệt vời. Đây không phải là một đoạn TM chỉ đòi đòi hỏi chúng ta phải rà lại cách sống của chúng ta trước mặt Chúa mà nó còn là một đoạn TM giúp chúng ta định hướng cho những ngày chúng ta sắp sống trong một tương lai đang đi tới.

Việc làm này tôi tưởng là rất cần thiết vì nó quyết định cho sự thành - bại, vui tươi hạnh phúc - hay bất hạnh của cuộc đời mỗi người chúng ta.

Đọc cả đoạn TM hôm nay, chúng ta thấy Chúa Giêsu Chúa của chúng ta là một con người rất thực tế. Ngài biết thật rõ cuộc đời của mỗi con người. Ngài biết thật rõ cuộc đời không chỉ toàn là mầu hồng mà bên cạnh đó còn có cả những khốn khó gian nan và những khốn khó gian nan này thì hầu như  ngày nào cũng có. Bởi vậy khi phác họa ra một thái độ sống cho mỗi ngày như trong bài TM hôm nay, Chúa Giêsu chỉ muốn nhắm tới một mục đích là giúp cho mỗi người chúng ta có thể tìm thấy niềm vui và hạnh phúc cho cuộc sống của mình.

1. Đừng lo:

Dale Carnegie cắt nói thêm :"Đừng lo không có nghĩa là đừng nghĩ. Bạn cứ việc nghĩ tới ngày mai đi, cứ cẩn thận suy nghĩ, cứ dự tính, cứ sửa soạn, nhưng đừng lo lắng gì hết".

Đừng lo lắng gì hết bởi vì con người dù có lo lắng đến đâu đi nữa, như Chúa Giêsu nói, cũng chẳng có thể kéo dài cuộc đời của mình dù là chỉ thêm vài gang tấc.

Đàng khác lo lắng còn là thái độ của một người không có lòng tin. Nếu thực sự con người biết tin nơi Thiên Chúa  thì chắc chắn họ sẽ không có gì phải  lo lắng.

Chúa Giêsu nói thật rõ :"Cha chúng con biết chúng con cần gì " Nói thế không có nghĩa là Chúa bảo chúng ta chẳng cần phải làm gì cả. "Tình phụ tử của TC không phải là chính sách phụ mẫu, nghĩa là một sự che chở đầy ủy mị, bao bọc khỏi mọi may rủi bất trắc của cuộc đời. Một người cha biết yêu con không phải bao giờ cũng có ý tránh cho con mình khỏi mọi thử thách, đau khổ hay chiến đấu. Nhưng theo sức của ông, ông sẽ biến đau khổ thử thách thành kinh nghiệm có ích lợi cho đứa con" Tình yêu như thế mới là tình yêu thật sự.

Hơn nữa, khi tin vào Thiên Chúa, con người cũng còn phải biết phó thác tất cả cho Người. Phải tin vào giá trị của mình cũng như phải tin vào quyền năng và tình yêu thương của Thiên Chúa. Chim chóc hoa cỏ mà còn được Chúa để ý chăm nom thì huống chi là con người. Bởi thế nói theo kiểu của Thánh Phaolô thì "ngay cả khi ta phục vụ Thiên Chúa mà ta vẫn bị đói rách hay bị chết chóc thì ta vẫn không phải là kẻ bị quyền năng Thiên Chúa  tử bỏ (Rom 8,28 + Mt 10,28-31) mà đó còn là một cái phúc.(Mt 5,3-12) Chỉ có TC mới hiểu hết được những sự tốt lành mà Ngài làm cho các con cái của Người.

Hoài Nam Tử có thuật lại một câu truyện như sau: có một ông lão ở gần cửa ải có một con ngựa tự nhiên bỏ sang nước Hồ. Láng giềng biết tin đó đến hỏi thăm.
Ông lão nói:
- Mất ngựa thế mà biết đâu lại là cái phúc
Cách mấy tháng con ngựa của ông tự nhiên quay trở về,lại về với một con ngựa khác. Láng giềng nghe tin đến mừng.Ông lão nói:
- Được ngựa thế biết đâu lại là một mối họa.
Từ khi có con ngựa hay, đứa con ông lão ngày ngày mải mê tập dượt. Một hôm chẳng may bị té ngã và què mất một chân.
Láng giềng nghe tin lại đến chia buồn.
Ông lão nói:
- Con tôi què thế nhưng biết đâu lại là một cái phúc.
Một năm sau bỗng có giặc Hồ xâm lăng, nhà vua hạ lệnh tổng động binh. Con ông lão vì què chân cho nên được miễn nhập ngũ. Trận chiến ác liệt chưa từng thấy.Tướng sĩ lâm trận mười phần tử trận mất chín. Nhờ được ở nhà mà con ông lão thoát được hiểm nguy chết chóc và nhờ đó mà hai cha con vẫn còn được sống bên nhau.

2. Vậy trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người. Còn tất cả những thứ khác Người sẽ thêm cho". Đây là câu nói thật quan trọng và cũng là điều kiên tất yếu  mà khoa Thần học gọi là điều kiện "sine qua non" có nghĩa là điều kiện không thể không có để cho một  điều gì đó được thành sự hay được xẩy ra. Trong bản văn KT hôm nay thì việc "trước hết phải tìm kiếm nước Thiên Chúa và sự công chính của Người" là điều kiện để Chúa thực hiện lời hứa". Còn "các điều khác sẽ được ban thêm cho". Việc tìm kiếm  nước Thiên Chúa  mà Chúa Giêsu nói ở đây  không phải là sự tìm kiếm giống như tìm kiếm một đồ vật, nhưng là thái độ gồm cả ý chí, nỗ lực và hành động hướng về Thiên Chúa, để cho Thiên Chúa chi phối và điều khiển mọi suy nghĩ và hành động của mình sao cho những hành động đó thể hiện được thánh ý của Người. Làm được như vậy là con người đã làm được điều mà bài TM hôm nay gọi là tìm kiếm nước Thiên Chúa. Và sau đó chắc chắn Thiên Chúa  sẽ thực hiện những gì Ngài đã hứa cho chúng ta.

Câu truyện số 33 trong Góp nhặt B kể lại một biến cố rất đặc biệt xẩy ra trong CĐ các chị nữ tu Bác ái của Mẹ Têrêxa thành Calcutta. Kể câu truyện này để anh chị em thấy việc Thiên Chúa  làm lạ lùng như thế nào. Mỗi ngày tại Calcutta hội dòng phải chăm sóc cho khoảng chừng 7000 người - rồi còn phải lo cung cấp thực phẩm cho họ nữa. Vào một ngày thứ sáu nọ, chị nữ tu coi sóc nhà bếp đến thưa với mẹ:

- Thưa mẹ, trong nhà không còn gì ăn cho hôm nay và ngày mai nữa. Tốt hơn hết là chúng ta nên báo cho họ biết điều đó.

Nghe điều đó, mẹ không biết phải trả lời cho chị phụ trách nhà bếp như thế nào cả. 7000 ngàn người ăn chứ đâu phải ít.

Thế nhưng vào khoảng 9 giờ sáng không hiểu vì lý do gì mà chính quyền Ấn độ tuyên bố đóng cửa tất cả các trường công lập. Thế là số bánh mì làm sẵn cung cấp cho các học sinh không có chỗ sử dụng và chúng được chở thẳng tới cho mẹ Têrêxa.Và tất cả 7000 người từ nhỏ tới lớn có đủ bánh mì ăn trong hai ngày và hơn nữa còn được ăn no nê hơn cả những lần khác.

Chẳng ai hiểu được lý do. Nhưng mẹ Têrêxa thì thấy thật rõ. Mẹ nói:"Đó chính là dấu chỉ của Tình thương Thiên Chúa. Người là người Cha giầu lòng yêu thương đối với con cái mình".

Một hôm đang trên con đường vào Giêricô, Chúa Giêsu nghe thấy có một tiếng than từ xa xa vọng lại:
- Lạy Ngài Giêsu, con Vua Đavid, xin thương xót con.
Chúa Giêsu dừng chân lại:
-  Con muốn xin gì đây?
- Lạy Thầy, xin cho con được sáng mắt.
Thấy anh ta mạnh tin, Chúa hiền từ đáp:
- Được lắm. Lòng tin  của anh đã cứu anh. (Lc 18,35)
Lòng tin vào Chúa quan phòng là con đường giải thoát rực rỡ huy hoàng cho mọi người nhất là trong thời đại này.

Top