Chúa nhật 8 Thường niên năm C (+video)

Chúa nhật 8 Thường niên năm C (+video)

Chúa nhật 8 Thường niên năm C (+video)

Lc 6,39-45
"Vì lòng có đầy, miệng mới nói ra". (Lc 6,45)



  Trong đoạn Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu dạy cho môn đệ mình 2 điều:

1. Việc xét đoán người khác:

Với dụ ngôn người hướng dẫn mù và cái xà trong mắt, Chúa Giêsu cảnh cáo mọi người về tật xấu hay xét đoán người khác mà quên chính mình cũng có những điều cần phải được sửa lại.
Kinh nghiệm cho chúng ta thấy: Chúng ta rất dễ phê phán và dễ xét đoán, thậm chí còn dễ kết án người khác hơn là thấy được lỗi lầm của mình mà tự phê tự sửa. Quả đây là một thứ mù quáng và giả hình mà Chúa Giêsu nhiều lần cảnh cáo.
Trong tuyển tập câu chuyện hay mang tên "Cái chuông điện" có câu chuyện này: Một ông bố có đứa con đang đi học. Một hôm thấy đứa con đang cầm cuốn sổ liên lạc trong tay, ông bỗng nhớ có lần đọc ở trong báo và thấy nói rằng: không phải chỉ nhà trường mà cả các bậc phụ huynh cũng phải làm công tác giáo dục con cái. Vậy là ông quyết định thử bắt tay vào công tác giáo dục. Ông nói với đứa con:
- Đưa bố xem nào!
Thế là ông lấy từ tay con trai ông cuốn sổ nhầu nát, bẩn thỉu, mất mấy trang. Những trang còn lại thì viết nhằng nhịt toàn chữ nguệch ngoạc đến phát sợ. Chỉ có nét chữ bằng mực đỏ của cô giáo thì còn đọc được. Ông sờ tay vào khoá thắt lưng chuẩn bị sẵn, rồi bắt đầu đọc: "Con trai của ông bà ngủ gục trong giờ học - Con trai của ông bà gây gỗ với bảo vệ". Ông bắt đầu nóng tiết rồi tự nói thầm
- A! cái thắng mất dạy! - Bằng ngần này tuổi mà đã gây gỗ với bảo vệ thì không hiểu sau này nó còn kiêng nể ai nữa. Thật đáng sợ! Riêng mấy nhận xét này thôi thì đã đáng cho nó một trận đón rồi! Và ông bắt đầu cởi giây thắt lưng.
Ông cho một viên Valiđan - thuốc trợ tim- vào miệng rồi đọc tiếp: "Trong giờ vẽ, đáng lẽ phải vẽ con buớm thì lại đi vẽ mụ phù thủy cuỡi chổi - Ném đá làm vỡ Biển Thái bình dương - Yêu cầu mang ba rúp 70 cô-pếch đến để bồi thường tiền sửa chữa quả địa cầu địa lý - Giờ toán ngồi săn cá Xê-lêt-ca. Khoan khoan....Tới đây thì ông dừng lại - Hình như có một cái gì đó hơi lạ.
- Tại sao mày lại ăn cá Xê-lêt-ca đúng giờ toán ả? Ông hỏi nó.
Con trai ông đáp
- Cái gì ạ? Chính bố biết là con rất ghét món Xê-lết-ca. Với lại đây có phải là sổ liên lạc của con đâu. Con tìm thấy trong đống sách cũ của bố trên gác xếp đấy chứ ạ. Nghe con nói thế, ông tự nhủ trong lòng: "Tôi xem lại cuốn sổ - Quả thật như vậy! Ngoài bìa có tên đề là tên của tôi. Trong cuốn sổ cũng quen quen. Thôi thì đích là cuốn sổ liên lạc của tôi rồi.- Chà, định giáo dục con mà thành ra như thế này!" Rồi giọng ông dịu hẳn xuống.
- Này -  Thế con đã đọc quyển sổ ấy chưa?
- Con chưa kịp xem - Con trai ông đáp.
Ông thở phào như trút được gánh nặng trong người. Biết giáo dục con kịp thời...may thế đấy!
Đúng là cái rác trong con mắt của người anh em chúng ta thấy rất rõ nhưng cái xà trong con mắt của chính mình thì lại không để ý tới! (Lc 6,41)

2. Vấn đề thứ hai Chúa muốn nói đến lòng dạ của chúng ta:

Hãy coi chừng lòng dạ của mình. Lòng dạ và lời nói của chúng ta liên hệ mật thiết với nhau như cây với quả. Lòng dạ tốt thì cách ứng xử bên ngoài sẽ tốt. Lòng dạ xấu thì cái nhìn vẻ bên ngoài chắc chắn không thể nào tốt được.
Trả lời cho một thanh niên mong ước biết rõ về mình, một cụ già đã nói: Ngày nọ ở một chân trời xa tắp, người ta thấy có hai bóng đen đang ôm nhau.
Một em bé ngây thơ buột miệng nói: hai bóng đen đó là ba má đang hôn nhau.
Một chàng thanh niên mơ mộng nói: đó là đôi tình nhân đang quấn quýt bên nhau.
Một người cô đơn nhận xét: hẳn họ phải là hai người bạn thân gặp nhau sau nhiều năm tháng xa cách.
Một kẻ tham tiền lại nghĩ khác: đó phải là hai thương gia vừa mới ký giao kèo làm ăn.
Một người đàn bà có trái tim trìu mến thì thào: đây là người cha mới từ trận chiến trở về ôm hôn đứa con gái mình.
Một tên sát nhân đứng gần đó góp ý: đây là hai người đàn ông đang vật lộn đấu đá nhau trong cuộc giao chiến sống còn.
Người đàn ông khác không màng chi tới việc chung quanh, gắt: ai mà biết được họ đang ôm hôn hay cắn xé.
Cuối cùng, có một vị thánh đầy lòng yêu thương của Thiên Chúa giảng hòa: không gì đẹp bằng cảnh hai con người ôm nhau.
Kể xong câu chuyện, cụ già kết luận: mỗi một tư tưởng của bạn sẽ bộc lộ bạn là ai. Bạn nên tự vấn lương tâm xem bạn từng nghĩ về gì? Lời nói của chúng ta phản ánh tâm địa của chúng ta. Châm ngôn Tây Phương nói: "Bạn cứ nói đi tôi sẽ cho bạn biết bạn là ai!"
Lạy Chúa, xin thương xót và tha thứ cho con. Amen.

 

Top