Chúa nhật Mình Máu Thánh Chúa - năm C (+video)

Chúa nhật Mình Máu Thánh Chúa - năm C (+video)

Chúa nhật Mình Máu Thánh Chúa - năm C (+video)

Lc 9,18-24

             "Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác Thập Giá mình hằng ngày mà theo."(Lc 9,23)

Câu chuyện hôm nay bắt đầu bằng cách Chúa hỏi các môn đệ về những dư luận của quần chúng xem họ đang nghĩ gì về Ngài, và ngay sau đó, Chúa đột nhiên hướng câu hỏi thẳng vào nhóm môn đệ: "Còn anh em, anh em nghĩ Thầy là ai?" (Lc 9,20). Ông Phêrô thưa: "Thầy là Đức Kitô Con Thiên Chúa hằng sống!" (Lc9,20). Chúa Giêsu đã khen Phêrô nhưng đồng thời, Chúa cũng đòi hỏi những ai đi theo Ngài phải chấp nhận con đường Ngài đi:

1. "Ai muốn theo Ta phải từ bỏ mình " (Lc 9,23).

  Đây là giấc mơ của nữ tu Briege: Tôi ở trong một căn nhà to lớn. Một người đàn ông đến gõ cửa nhà tôi. Mở cửa ra, tôi thấy đó là người rất dễ thương vì thế tôi mời ông ta vào nhà.

Tôi nói: "Hãy nhìn các căn phòng này. Xin cứ tự nhiên, coi đây như là nhà của ông; ông có thể đi lại bất cứ nơi nào ông thích trong nhà tôi." Tôi đi theo ông khi ông rảo khắp các căn phòng. Có rất nhiều phòng và tất cả đều rất đẹp. Bất thình lình ông dừng lại trước một phòng khóa cửa. Ở cánh cửa ra vào, có một tấm biển in đậm hàng chữ sau: "Sở hữu riêng, xin đừng vào." Ông ta quay lại nhìn tôi, và khi ông quay mặt lại, tôi nhận ra ông chính là Đức Giêsu. Ngài hỏi tôi: "Briege, tại sao Ta không được vào trong căn phòng này?" Tôi trả lời: "Thưa Thầy, Thầy hãy xem tất cả những gì con đã cho Thầy, con chỉ muốn giữ lại một tí chút cho con mà thôi." Và tôi nghe Ngài nói: "Briege, con biết, nếu con không mở cánh cửa này, con sẽ không bao giờ biết được thế nào là tự do đích thực." Tôi nhớ tôi đã tự nói với mình: "Có cái gì trong căn phòng này nhỉ?" Chúa nói: "Ta sẽ chỉ cho con."

Trong căn phòng này, đó là tiếng tăm của tôi, đó là những gì kẻ khác nghĩ về tôi. Tôi không muốn để Đức Giêsu vào trong căn phòng này vì tôi đang bảo vệ tên tuổi và tiếng tăm của tôi. Tôi muốn theo Đức Giêsu, nhưng tôi muốn làm chủ đời tôi. Tôi không muốn trở thành một kẻ điên khùng. Tôi lại nghe Đức Giêsu nói với tôi: "Con nghĩ con đã cho Ta cuộc đời của con?"

Lúc đó, các chữ trong lời tuyên khấn dòng của tôi hiện rõ trong trí tôi. Tôi đã hứa cho Chúa cuộc đời tôi, bất cứ điều gì Ngài muốn ở tôi, trong dòng thánh Clara này. Tôi thấy tôi đang quỳ trước mẹ Bề trên Tổng quyền và Đức Giám mục, và tôi đang nghe các lời khấn tôi đọc. Cùng lúc đó, tôi nghe Đức Giêsu nói với tôi – tay Ngài chỉ về phía cánh cửa đang đóng: "Con đang nói lên thành lời khấn hứa bằng ngôn ngữ nào vậy?" Tôi nhớ đã nói với Ngài như sau: "Lạy Đức Giêsu, con yêu Ngài và con cho Ngài đời của con, nhưng bằng cách của con."

Trong đời sống tu của tôi, tôi không bao giờ cảm nghiệm được cách tràn đầy niềm vui, sự bình an, sức mạnh, lòng can đảm – nghĩa là tất cả những gì Ngài muốn ban cho tôi, cho đến khi nào tôi từ bỏ tất cả cuộc đời tôi và muốn trở thành một kẻ điên dại vì Ngài.

2. "Và vác Thập Giá hằng ngày mà theo"(Lc 9,23).

Cây Thập Giá không phải chỉ là biểu hiện sự đau đớn vì sỉ nhục, mà còn là dụng cụ của sự chết. Chúa Giêsu biết rõ thế nào là bị đóng đinh vào Thập Giá. Khi Ngài còn là một cậu bé mười một tuổi, thì Giuđa, người xứ Galilê đã cầm đầu một cuộc nổi dậy chống Rôma. Ông đã đánh phá kho vũ khí của vua tại Sepphoris, chỉ cánh Nazareth 6,4 cây số. Rôma trả thù tức khắc, Sepphoris bị san thành bình địa, dân chúng bị bắt làm nô lệ, hai ngàn loạn quân bị đóng đinh vào thập giá được dựng dọc theo hai bên đường cái, để làm lời cảnh cáo cho kẻ nào muốn nổi loạn. Vác Thập Giá mình có nghĩa là, chúng ta phải sẵn sàng đối diện với những hình khổ như vậy vì lòng trung thành với Chúa, là chúng ta sẵn sàng chịu đựng mọi thứ đau khổ loài người có thể làm cho chúng ta vì chúng ta thành tâm đi theo Chúa. 

Câu chuyện truyền kỳ về những ngày sau cùng của Phêrô ở Rôma thật cảm động. Ông đến Rôma giữa lúc Neron đang bắt bớ đạo thánh. Một số người đã chịu tử đạo. Tình thế nguy kịch, nên các tín hữu khuyên ông hãy tạm trốn ra khỏi thành, để còn có người duy trì và giữ vững đạo thánh. 

Khi ra khỏi cổng, ông gặp một người đang vác Thập Giá đi về hướng thành Rôma. Ông lên tiếng hỏi: "Quo vadis?" nghĩa là "Ngài đi đâu đó?" Người ấy trả lời: "Thầy đi vào Rôma để người ta đóng đinh một lần nữa". Ông chợt hiểu, vội vàng quay lại Rôma. Ông nhập vào hàng ngũ các tín hữu sắp chịu cực hình để an ủi họ và giúp họ giữ vững niềm tin. Sau khi chứng kiến các tín hữu bị làm mồi cho thú dữ ăn thịt, bị hỏa thiêu trên một rừng Thập Giá, thì chính ông cũng bị đóng đinh ngược, đầu quay xuống đất, theo lời ông xin, vì nghĩ mình không xứng đáng đuợc đóng đinh như Thầy.

Top