Đức Thánh Cha Phanxicô tông du Chilê: Gặp các giám mục Chilê

Đức Thánh Cha Phanxicô tông du Chilê: Gặp các giám mục Chilê

 

Đức Thánh Cha Phanxicô tông du Chilê
Gặp các giám mục Chilê

“Hãy nói không với thói giáo sĩ trị”

 

WHĐ (17.01.2018) – Trong khuôn khổ chuyến tông du lần thứ 22 tại Chilê, vào chiều thứ Ba 16-01, lúc 18g15, Đức Thánh Cha Phanxicô đã gặp gỡ các giám mục Chilê tại Phòng thánh của Nhà thờ chính toà Santiago.

Trong cuộc gặp, Đức Thánh Cha đã ngỏ lời với các giám mục Chilê.

*

 

Thưa anh em,

Cảm ơn anh em, qua Đức cha Chủ tịch Hội đồng Giám mục đã nhân danh tất cả anh em ngỏ lời chào mừng tôi.

Trước hết, tôi xin chúc mừng Đức cha Bernardino Piñero Carvallo, năm nay mừng lễ Ngọc khánh giám mục (mừng 60 năm ngài được tấn phong) – ngài là giám mục cao niên nhất thế giới, không những về tuổi đời mà còn về số năm làm giám mục – ngài từng có mặt trong bốn khóa họp Công đồng Vatican II. Thật tuyệt diệu, cả một ký ức sống. Chuyến viếng thăm Tòa Thánh ad limina của anh em sắp tròn một năm. Nay đến lượt tôi qua thăm anh em. Tôi vui mừng vì cuộc gặp gỡ của chúng ta tiếp ngay sau cuộc gặp những người nam và nữ sống đời thánh hiến, bởi lẽ, một trong những nhiệm vụ chính của chúng ta là gần gũi với đời sống thánh hiến và các linh mục của mình. Nếu người mục tử lạc đường, thì đoàn chiên sẽ lạc lối và làm mồi ngon cho bất cứ con sói nào đang bám theo. Tình phụ tử của giám mục với linh mục đoàn của mình! Sống tinh thần người cha, chứ không phải lề thói phụ quyền, càng không phải chủ nghĩa độc đoán, chính là một hồng ân anh em phải ước mong nhận lãnh. Anh em hãy gần gũi các linh mục của mình, như Thánh Giuse, với tình phụ tử để giúp các linh mục thăng tiến và phát triển những đặc sủng mà Chúa Thánh Thần muốn đổ tràn trên các linh mục đoàn của anh em.

Buổi họp của chúng ta tuy ngắn ngủi, nhưng tôi muốn nhắc lại một số điểm tôi đã nêu lên khi chúng ta gặp nhau tại Roma. Tôi có thể tóm tắt trong mấy chữ sau: ý thức Giáo hội là một đoàn dân.

Một trong những vấn đề ngày nay đang gặp phải, là cảm thấy mồ côi, thấy mình chẳng thuộc về ai. Cảm xúc “hậu hiện đại” này xâm nhập chúng ta và hàng giáo sĩ của chúng ta. Chúng ta bắt đầu nghĩ rằng mình chẳng thuộc về ai; chúng ta quên mình là thành phần của dân thánh thiện và trung thành của Thiên Chúa, và quên rằng Giáo hội không phải là, cũng không bao giờ sẽ là hàng ưu tuyển gồm nam nữ tu sĩ, linh mục, và giám mục. Không ý thức mình là một đoàn dân, chúng ta sẽ không duy trì nổi cuộc sống, ơn gọi và sứ vụ của mình. Quên điều này – như tôi đã từng nói với Ủy ban Tòa Thánh về châu Mỹ Latinh – “sẽ chuốc nhiều nguy cơ và làm méo mó kinh nghiệm của chúng ta, cá nhân cũng như cộng đoàn, về việc thực thi sứ vụ Hội Thánh ủy thác cho chúng ta”.[1] Thiếu ý thức mình thuộc về dân Thiên Chúa như những người tôi tớ, không phải các ông chủ, có thể đưa chúng ta đến một trong những cám dỗ gây thiệt hại nhất cho tinh thần hăng say truyền giáo mà chúng ta được kêu gọi cổ võ: thói giáo sĩ trị sẽ như một bức biếm họa về ơn gọi chúng ta đã lãnh nhận.

Việc không nhận ra sứ vụ thuộc về toàn thể Giáo hội, chứ không thuộc về cá nhân linh mục hay giám mục, làm giới hạn những chân trời, thậm chí làm cho nhem nhuốc, ngăn cản tất cả những sáng kiến Thần Khí có thể khơi dậy giữa chúng ta. Chúng ta hãy biết rõ điều này. Giáo dân không phải là những người chạy việc cho chúng ta, hoặc nhân viên của chúng ta. Họ không làm con vẹt nhắc lại mọi điều chúng ta nói.

“Thói giáo sĩ trị không mang lại động lực cho những đóng góp và đề nghị phong phú, rồi dần dần làm tắt ngúm ngọn lửa tiên tri mà toàn thể Giáo hội được kêu gọi làm chứng. Thói giáo sĩ trị quên mất rằng tính chất bí tích hữu hình của Giáo hội thuộc về tất cả dân Thiên Chúa (x. Hiến chế Lumen Gentium, 9-14), chứ không phải vài người được chọn và được soi sáng cách riêng”.[2]

Xin anh em phòng ngừa cám dỗ này, nhất là tại các chủng viện, trong suốt quá trình huấn luyện. Các chủng viện phải nhấn mạnh với các chủng sinh rằng những linh mục tương lai phải có khả năng phục vụ dân thánh thiện và trung thành của Thiên Chúa, biết nhận ra sự đa dạng của các nền văn hóa và không để mình sa chước cám dỗ của bất kỳ hình thức giáo sĩ trị nào. Linh mục là thừa tác viên của Chúa Giêsu Kitô: Chúa Giêsu là nhân vật chính, Đấng tự mình hiện diện nơi toàn thể dân Thiên Chúa. Các linh mục tương lai phải được huấn luyện với nhãn quan hướng đến tương lai, vì họ sẽ thực thi sứ vụ của mình trong một thế giới thế tục hóa. Do đó, chúng ta, những mục tử, phải suy xét làm thế nào chuẩn bị cho họ tốt nhất để thực thi sứ vụ trong những hoàn cảnh cụ thể, chứ không phải trong “thế giới và tình huống lý tưởng” của chúng ta. Họ phải thực thi sứ vụ trong sự hiệp nhất huynh đệ với toàn thể Dân Chúa. Cùng sát cánh, nâng đỡ và khích lệ người giáo dân trong bầu khí phân định và tính hiệp đoàn, hai đặc trưng chủ yếu của người linh mục tương lai. Hãy nói không với thói giáo sĩ trị và với những thế giới lý tưởng chỉ có trong suy nghĩ của chúng ta, chẳng chạm được vào đời sống của ai cả.

Đến đây, ta hãy khẩn khoản nài xin Chúa Thánh Thần khơi lên ước mơ và làm việc, để có một chọn lựa hướng đến truyền giáo và sứ mạng tiên tri, nhờ đó có thể biến đổi mọi sự, để những thói quen, những cách làm việc, thời giờ và lịch làm việc, ngôn ngữ và cơ cấu Giáo hội trở nên phù hợp với công cuộc Phúc âm hóa Chilê hơn là lo cho việc phòng thủ tự vệ của Giáo hội. Chúng ta đừng sợ giũ bỏ mình khỏi mọi sự chia cắt chúng ta xa lìa sứ mạng truyền giáo.[3]

Anh em thân mến,

Chúng ta hãy phó dâng cho Mẹ Maria, Mẹ của đất nước Chilê, xin Mẹ lấy lòng từ ái che chở chúng ta. Chúng ta cùng nhau cầu nguyện cho các linh mục đoàn và những người nam và nữ sống đời thánh hiến. Chúng ta hãy cầu nguyện cho đoàn dân thánh thiện và trung tín của Thiên Chúa.

 ___________________

[1] Thư gửi Hồng y Marc Ouellet, Chủ tịch Uỷ ban Tòa Thánh về châu Mỹ Latinh (21 tháng Ba 2016).
[2] Nt. BOLLETTINO N. 0034- 16.01.2018 7
[3] x. Tông huấn Evangelii Gaudium, 27.

(Nguồn: Libreria Editrice Vatican)

 

bài liên quan mới nhất

bài liên quan đọc nhiều

Top