Suy niệm Lời Chúa hằng ngày: Thứ Sáu tuần I Mùa Vọng

Suy niệm Lời Chúa hằng ngày: Thứ Sáu tuần I Mùa Vọng

THỨ SÁU TUẦN 1 MÙA VỌNG
Mt 9,27-31

"Các anh tin thế nào thì được như vậy."
(Mt 9,30)

1. Chuyện này có hai vai:

a. Chúa Giêsu:

- Ngài không muốn cho đám đông dân chúng biết phép lạ Ngài làm. Bởi đó khi hai người mù xin Ngài cứu giúp ở chỗ đông người thì Ngài không đáp lại gì cả. Khi về tới nhà, Ngài mới cứu chữa họ. Cứu chữa họ xong, Ngài “nghiêm giọng” bảo họ “đừng cho ai biết”. Lý do: Chúa Giêsu không muốn người ta tin theo Ngài chỉ vì phép lạ.

- Ngài nhấn mạnh tới lòng tin: Trước khi làm phép lạ, Ngài hỏi “Các anh có tin là tôi làm được điều ấy không?” Sau khi làm phép lạ, Ngài nói “Các anh tin thế nào thì được như vậy.”

b. Hai người mù: Đức tin họ rất mạnh

- Họ gọi Chúa Giêsu là “Con vua Đavid” (Mt 9,27), tức là tước hiệu người ta gọi Đấng Messia.

Ban đầu Chúa Giêsu không đáp ứng, nhưng họ cứ theo Ngài cho tới nhà. Khi Ngài hỏi, họ tuyên xưng đức tin:

- Thưa Ngài, chúng tôi tin.

Chính Chúa Giêsu nói phép lạ họ được là kết quả của lòng tin: “Các anh tin thế nào thì được như vậy”.

2. “Chúa Giêsu chính là ánh sáng. Chỉ trong Ngài chúng ta mới thực sự là người được sáng mắt; chỉ trong Ngài chúng ta mới biết chúng ta là ai, sẽ đi về đâu và đâu là ý nghĩa cuộc sống? Nhưng dĩ nhiên, để có thể tiếp nhận được ánh sáng của Chúa Kitô, điều kiện tiên quyết là chúng ta phải ý thức được sự mù lòa của mình và quyết tâm ra khỏi sự mù lòa ấy.” (Trích "Mỗi ngày một tin vui")

Người ta thường nói đến nhiều loại mù: mù chữ, mù nhạc, mù hội họa, mù văn chương, mù vi tính .v.v.. nhưng mù không nhận ra Chúa là ánh sáng đời mình có lẽ là loại mù nguy hiểm và tai hại hơn cả.

* Trong kho tàng truyện cổ Ấn Độ người ta đọc được câu chuyện này.

Ngày xưa có mấy anh mù rủ nhau đi xem voi. Họ được dẫn đến cạnh một con voi rất to để họ dùng tay mà sờ vào nó. Anh thứ nhất sờ được vào cái vòi của con voi. Sờ xong anh đắc chí hô to:

- Tôi biết voi giống cái gì rồi, nó giống như một con rắn.

Anh thứ hai sờ vào chân voi rồi nói:

- Đâu phải, voi giống như cái cột nhà.

Anh thứ ba sờ vào sườn voi, phản đối:

- Các anh điên hả? Voi giống như một bức tường chứ!.

Anh thứ tư sờ vào tai voi, bật cười.

- Các anh nói gì vậy? Voi giống như một tàu lá chuối.

Đúng là mù! Mù là không thấy và vì không thấy nên không biết hay biết một cách phiếm diện, biết không đầy đủ.

* Trong một tập truyện dụ ngôn Léon Jacobe người ta đọc được câu chuyện này:

Con sư tử đến hỏi con tê giác:

- Ai là Chúa tể khu rừng này?

Con tê giác sợ quá nên đáp:

- Là sư tử chứ ai.

Sung sướng quá, sư tử đến hỏi con hà mã:

- Ai là Chúa tể khu rừng này?

Và hà mã cũng trả lời:

- Là sư tử chứ ai.

Sư tử lại đến hỏi con voi.

- Ai là Chúa tể khu rừng này?

Voi chẳng nói chẳng rằng, dùng vòi túm lấy sư tử, quăng nó lên trời. Khi rơi xuống đất, con sư tử choáng váng mặt mày, mình mẩy ê ẩm, nhưng cũng rán nói vớt vát:

- Vì mi ngu quá chẳng trả lời nổi câu hỏi của ta nên ta không thèm ăn thua với mi.

Đây là một thứ mù nữa. Người ta gọi là mù tâm linh, mù không dám nhận sự thật. Đây là thứ mù thường xảy ra nhất trong đời sống của chúng ta.

Vâng không dám nhận sự thật cũng là một bệnh mù. Bệnh này rất nguy hiểm, nó thường bộc phát và lây lan nhanh. Nguyên nhân của căn bệnh là tính kiêu ngạo, một loại vi trùng rất khó trị và thường gây ra những hậu quả rất tai hại cho những người mắc thứ bệnh này.

Chúng ta lấy một vài thí dụ. Philatô đứng trước mặt Chúa Giêsu nhưng chỉ thấy Chúa như một tên tử tội cần phải loại trừ chứ không thể nhận ra Chúa là cứu Chúa cho đời mình như là Giakêu người thu thuế. Hêrôđê cũng vậy mặc dù được trực diện với Chúa nhưng chỉ thấy Chúa như một người điên.

Ngược lại, hai người mù trong bài Tin Mừng hôm nay mặc dầu họ mù hai con mắt thể xác nhưng họ lại sáng hai con mắt đức tin, hai con mắt tâm hồn, cho nên họ đã nhận ra Chúa. Họ đã tin Chúa và đã được Chúa chữa lành, cho họ được nhìn thấy.

Phần chúng ta, để có thể tiếp nhận được ánh sáng của Chúa, điều kiện tiên quyết là chúng ta “phải ý thức được sự mù lòa của mình và quyết tâm ra khỏi sự mù lòa ấy.” (Trích "Mỗi ngày một tin vui")

Lạy Chúa Giêsu là ánh sáng.

Chỉ trong Chúa chúng con mới thực sự là người được sáng mắt.

Chỉ trong Chúa chúng con mới biết chúng con là ai, sẽ đi về đâu, và đâu là ý nghĩa cuộc sống cho cuộc đời chúng con. Amen.

Top