Thơ: Khúc giao duyên

KHÚC GIAO DUYÊN
Lễ Đêm Giáng Sinh – (Lc 2, 1 – 14) 

Đêm nay hội ngộ khúc tình ca,
Trời - đất mừng vui kết giao hòa.
Thiên Tử kết duyên cùng nhân thế,
Thiên Sứ họp đoàn vui hoan ca.

Tình yêu tìm kiếm một tình yêu,
Dù bao nghịch cảnh lắm tiêu điều.
Giữa chốn chuồng chiên bò hôi hám,
Là nơi hò hẹn trái tim yêu.

Nhiệm mầu Thánh Ý Chúa cao siêu,
Nghèo khó, tanh hôi khốn khổ nhiều.
Trẻ thơ bọc tã nằm trong máng,
Mục đồng thờ lạy Chúa Tình Yêu.

Bài học khó nghèo Chúa dạy con,
Bài học khổ đau kiếp mỏng dòn.
Giúp con nhận diện ra tình Chúa,
Vì thương nhân thế bỏ cung son.

Chúa đã làm người giữa trần gian,
Đêm đông giá lạnh cảnh cơ hàn.
Khiêm hạ kiếp người, thân yếu đuối,
Nâng cao phẩm giá phúc bình an.

Xuống thế làm người Chúa Ngôi Hai,
Đơn sơ nhỏ bé tấm hình hài.
Con người được ngắm nhìn Thiên Chúa,
Sung mãn ân tình chẳng nhạt phai.

Lịch sử loài người đã sang trang,
Ánh sáng tỏa lan, bóng tối tàn.
Dân tộc hân hoan reo mừng hát,
Thủ Lãnh Hòa Bình phúc an khang.

Ngài là Cố Vấn thật uy danh,
Thần Linh dũng mãnh trọn quyền hành.
Thiết lập vương quyền Cha muôn thưở,
Ngai vàng Đa-vít mãi hùng anh. 

Đêm nay lặng lẽ con gẫm suy,
Mầu nhiệm Giáng Sinh rất diệu kỳ.
Vượt quá giấc mơ con người ước,
Toàn Năng Thiên Chúa nơi Hài Nhi.

Lạy Chúa giúp con biết cảm thông,
Chia sẻ khổ đau với cộng đồng.
Với ai nghèo túng bị áp bức,
Bênh vực kiếp người trước bất công.

Con quỳ thờ lạy Chúa Hài Nhi,
Thinh lặng hồn con biết nói gì.
Máng cỏ xinh xinh nơi hò hẹn,
Cùng Ngài giao ước mối tình si.

A.P Mặc Trầm Cung
 

Top