Thứ Ba tuần 7 Thường niên (+video)

Thứ Ba tuần 7 Thường niên (+video)

Thứ Ba tuần 7 Thường niên (+video)

Mc 9,30-37

Ai muốn làm người đứng đầu,
thì phải làm người rốt hết,
và làm người phục vụ” (Mc 9,35).

1. Những Lời Chúa nói hôm nay có lẽ là những lời rất khó chấp nhận, nhất là đối với hoàn cảnh thế giới hôm nay. Ngày nay, trong “nước trần gian”, một người nào đó muốn thành đạt thì phải chứng tỏ cho người ta thấy mình là “người lớn”, lớn về khả năng, lớn về trí óc, lớn về sức mạnh, lớn về chuyên môn.v.v. Còn trong Nước Trời, thì khác. Chúa bảo các môn đệ mình phải tỏ ra là trẻ nhỏ, là đầy tớ. Đường lối của Chúa không giống với đường lối của người đời. Đi theo Chúa nhiều khi chúng ta phải sống hơi ngược đời như thế. Lý do Chúa nói rất rõ “Chúng con ở giữa thế gian nhưng không thuộc về thế gian” (Ga 15,19).

Một chàng trai trẻ kia muốn giã từ thế gian nên đem gia tài của mình bố thí cho người nghèo, chỉ giữ lại chút ít để chi tiêu lặt vặt. Anh ta đến gặp đan phụ Antôn. Khi nghe kể như vậy, vị hiền lão chỉ nói: “Nếu con muốn làm đan sĩ, thì hãy vào làng, mua một ít thịt và đắp kín lên thân xác của mình, rồi để yên như vậy mà đi đến đây!” Người thanh niên làm theo lời vị hiền lão, nhưng có một bầy chó và những con chim đuổi theo vừa cắn vừa mổ vào người anh ta. Thấy người thanh niên trở lại, vị hiền lão hỏi anh ta đã làm theo lời khuyên của ngài hay chưa. Anh ta liền chỉ cho ngài thấy mình mẩy đầy thương tích. Thánh Antôn bấy giờ mới nói: “Những ai từ bỏ thế gian mà còn cứ muốn giữ lại chút ít cho mình thì cũng sẽ bị ma quỷ gây chiến và tấn công như vậy”.

Một hôm, vào ngày lễ Thánh Têrêsa, một nhà Dòng Kín Lisieux mở cửa cho các bà con thân thích vào thăm. Các tín hữu cũng lợi dụng mà vào, được xem nếp sống của những người phụ nữ chuyên hãm mình cầu nguyện. Một trong số những người hiếu kỳ không thể hiểu được lý do của cuộc đời tu trì khắc khổ. Chàng nghĩ bụng rằng:

- Hẳn đây là những người không đủ cơm ăn áo mặc. Chỉ có hạng người xấu số như thế mới có can đảm hiến thân “kinh khủng” như vậy.

Rồi chàng lân la nói chuyện với một chị nữ tu đang phơi phới trong xuân sắc... chỉ vào một tòa nhà đồ sộ nằm ngay trước cửa nhà Dòng, chàng nói:

- Này chị, giá chị có được một tòa nhà giàu sang như vậy, với những lạc thú người ta đang hưởng trong nhà ấy chị có thể hy sinh để chôn mình vào bốn bức tưởng nhà kín này được chăng ?

Chị nữ tu kia giơ tay vuốt chiếc lúp, nhìn ra rồi trả lời với một nụ cười ngây thơ chất phác:

          - Thưa ông, đó chính là nhà của tôi.

2. Thế nhưng, thử hỏi đường lối của thế gian và đương lối của Chúa dẫn con người đi đến đâu.

Nơi cuộc sống của thế gian chúng ta thấy: nước nào cũng muốn nước mình lớn hơn nước kia, chính vì vậy mà sinh ra chiến tranh; rồi người nào cũng muốn mình lớn hơn người khác cho nên mới sinh ra cãi vã, chia rẽ lẫn nhau. Thích làm lớn hình như là một bản năng rất mạnh trong mỗi con người, mà nguồn gốc của bản năng đó lại là kiêu ngạo, và vì kiêu ngạo nên dễ sinh tự ái, muốn ăn thua, ham danh vọng và chúng ta thừa biết nếu cứ sống mãi trong cái bầu khí ô nhiễm như thế thì cuộc sống con người sẽ như thế nào.

Trái lại, đường lối của Chúa xem ra có vẻ ngược đời nhưng lại dẫn con người đến một thế giới hòa bình, yêu thương và đoàn kết đùm bọc lẫn nhau. Trong thế giới này, mọi người trở thành anh em với nhau như trong một gia đình. Cuộc sống như thế sẽ là Thiên Đàng.

Sau đệ nhất thế chiến từ năm 1914 đến năm 1918, khắp nơi, những người dân ly tán còn sống sót đều trở về làng quê cũ, họ gạt nước mắt và sẵn sàng đổ mồ hôi để nỗ lực hàn gắn lại những vết thương chiến tranh và xây dựng lại cuộc sống trong hòa bình.

Tại một thị trấn nọ, tất cả nhà cửa, phố xá, ruộng vườn đều đã tan hoang đổ nát. Một nhóm bạn trẻ bước vào ngôi Nhà Thờ thân yêu ngày xưa, nay chỉ còn lại bốn vách tường và mái ngói tương đối là đứng vững, còn bên trong là những gạch vữa, gỗ đá vỡ vụn. Họ tìm thấy pho tượng Chúa Giêsu nằm sõng sượt dưới đất, chỉ còn có thân mình là nguyên vẹn.

Tuy thế, họ vẫn dọn dẹp sạch sẽ cung thánh, rồi đặt bức tượng trên một chiếc bàn con, trung tâm điểm cho những buổi cử hành phụng vụ và cầu nguyện của giới trẻ. Và người ta đã ghi lại được một lời cầu nguyện bộc phát của một chị thiếu nữ như sau:

“Lạy Chúa,
Xin cho chúng con trở thành đôi mắt của Chúa,
Để chúng con diễn tả được tình yêu của Chúa.
Xin biến chúng con trở thành đôi tay của Chúa
Để chúng con nâng đỡ phục vụ anh chị em.
Xin cho chúng con trở thành đôi chân của Chúa,
Để chúng con sẵn sàng đến với tha nhân.
Xin biến chúng con trở thành con tim của Chúa,
Để chúng con biết thật sự yêu thương mọi người”.

Top