Thứ Tư tuần 13 Thường niên (+video)
Mt 8,28-34
“Bấy giờ, cả thành ra đón Đức Giêsu, và khi gặp Người,
họ xin Người rời khỏi vùng đất của họ.” (Mt 8,34)
1. Câu chuyện Chúa Giêsu cho quỉ nhập vào đàn heo, đã gây nên nhiều thắc mắc: tại sao Chúa lại để cho người ta thiệt hại cả đàn heo như thế? Các thánh Giáo phụ đã bàn cãi rất nhiều về vấn đề này. Sở dĩ người ta đặt ra vấn đề này là vì người ta nhìn sự việc dưới lăng kính vật chất. Còn nếu nhìn theo góc nhìn giá trị thì sự việc sẽ khác hoàn toàn. Sự việc giải thoát cho hai con người bất hạnh cũng như giải thoát cho cả vùng khỏi nỗi khiếp sợ triền miên do ma quỉ gây ra, so với sự thiệt hại vật chất thì có đáng là bao.
Là những con người có lương tri, chẳng lẽ chúng ta lại dám đem giá trị của một linh hồn bất tử của con người ra mà so sánh với giá giá trị của một bầy heo sao! Có khi nào chúng ta lại phàn nàn rằng mất bầy heo để phục hồi tâm trí cho hai người đáng thương kia và trả lại sự an bình cho cả một vùng đất sống của bao nhiêu người là giá quá đắt? Nói vậy, không có nghĩa là chúng ta khuyến khích hoặc dung thứ cho những hành vi đối xử tàn ác với thú vật, nhưng chỉ có nghĩa là chúng ta phải bảo tồn ý thức về giá trị quân bình trong cuộc sống.
2. Bài Tin Mừng hôm nay còn một điểm mà chúng ta phải lưu ý: Đó là lời tuyên xưng của ma quỉ và phản ứng của dân thành Garada.
a- Rõ ràng là ma quỉ đã tuyên xưng Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa, trong khi người Do thái lại cho Chúa nói phạm thượng khi Ngài tự xưng mình như thế. Đây không phải là lần duy nhất ma quỉ tuyên xưng như vậy. Một câu hỏi có thể đặt ra tại đây: Tại sao họ lại từ chối không chịu tin Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa như vậy? Có nhiều lý do, nhưng xét cho cùng thì cũng chỉ vì quyền lợi vật chất riêng tư của họ mà thôi. Thường có quyền thì có lợi. Nếu dân chúng bỏ họ mà theo Chúa hết thì điều mà họ lo là họ sẽ mất quyền và cũng như mất lợi (mất uy tín, mất danh vọng ăn trên ngồi trước). Họ tiêu diệt Chúa Giêsu vì niềm tin độc thần thì ít mà vì quyền lợi thì nhiều.
b- Dân chúng xin Người rời khỏi vùng đất của họ.
Khi những kẻ chăn heo chạy về thành phố thuật lại sự việc đã xảy ra, thì dân thành đã xin Chúa Giêsu rời khỏi xứ họ tức khắc. Thánh Matthêô không nêu lên lý do tại sao họ làm như thế, tuy nhiên cứ theo phản ứng đầu tiên ấy, thì có lẽ bởi vì họ nghĩ: nếu ông ta tiếp tục làm các phép lạ như thế giữa họ, thì chắc họ sẽ còn phải hấng chịu nhiều thiệt hại hơn nữa. Họ từ chối Chúa vì quyền lợi vật chất. Rõ ràng ở đây tính vị kỷ của con người được biểu lộ thật rõ ràng. Đối với họ, hai người được phục hồi lý trí chẳng có gì quan trọng, điều quan trọng đối với họ là bày heo đã chết. Thường thường người ta nói rằng: “Tôi chẳng cần bận tâm đến chuyện gì xảy ra cho người khác chừng nào quyền lợi, tiện nghi và sự thoải mái của tôi vẫn được bảo toàn”.
Người Do thái cũng như dân ngoại từ chối Chúa Giêsu chỉ vì quyền lợi vật chất. Còn chúng ta hôm nay thì sao? Có khi nào vì quyền lợi vật chất mà ta từ chối Chúa hay từ chối lời Chúa không? Có khi nào ta chọn quyền lợi vật chất hơn chọn Chúa không?
Một anh thợ mộc nọ đã có bốn con, nhà nghèo, đến nói với tôi rằng: con muốn chuyển gia đình đến một nơi khác làm ăn, hy vọng sẽ khá hơn. Nhưng con cứ do dự hoài. Bởi vì chỗ con định đến lại xa nhà thờ, ở giữa dân ngoại. Nếu con ra đi thì con cái con sẽ không có chỗ học giáo lý và cả gia đình cũng sẽ khó mà đến nhà thờ ngày Chúa nhật được.
Một chọn lựa khó khăn, mà ai trong chúng ta cũng có thể gặp hàng ngày. Chọn tham dự thánh lễ hay coi một cuốn phim hay. Chọn giữa sự tha thứ và hận thù. Chọn giữa một buổi đi chơi với bạn bè hay đi học giáo lý. Trong cuộc sống, tôi thường chọn Chúa hay chọn quyền lợi riêng tư của tôi?
Đức Gioan Phaolô II thường khuyên những người đến với Ngài rằng: “Chúng con phải lựa chọn”. Chọn là một quyết định lớn và quan trọng của đời người. Chúng ta đã chọn. Và chúng ta còn phải tiếp tục chọn, vì đời là một tiến trình, đời là một cuộc đổi mới không ngừng nghỉ. Thành công hay thất bại là tùy ở những chọn lựa mỗi ngày của ta.
Vua Charles một lần kêu hoàng tử đến và cho hoàng tử được chọn. Trên bàn, vua đặt một thanh kiếm và một vương miện (Triều thiên), nhà vua nói:
- Con muốn chọn cái nào?
Ngần ngừ một lúc, hoàng tử cầm lấy thanh kiếm.
Vua cha hỏi:
- Tại sao con lại chọn thanh kiếm?
Hoàng tử cầm thanh kiếm lên chỉ vào vương miện, đáp:
- Nhờ thanh kiếm này, con sẽ được vương miện kia.
Lạy Chúa, Chúa là tất cả đởi con. Amen.
bài liên quan mới nhất
- Chúa nhật Lễ Chúa Giêsu chịu phép Rửa năm A (+video)
-
Ngày 26/12: Thánh Stêphanô, tử đạo tiên khởi (+video) -
Thứ Bảy tuần 26 Thường niên (+video) -
Thứ Sáu tuần 26 Thường niên (+video) -
Thứ Ba tuần 21 Thường niên (+video) -
Thứ Năm tuần 16 Thường niên (+video) -
Chúa nhật Lễ Lá năm C (+video) -
Chúa nhật 5 mùa Chay năm C (+video) -
Chúa nhật 4 mùa Chay năm C (+video) -
Chúa nhật 3 mùa Chay năm C (+video)
bài liên quan đọc nhiều
- Thứ Năm tuần Thánh: Thánh lễ Tiệc Ly (+video)
-
Thứ Tư Lễ Tro (+video) -
Suy niệm Lời Chúa: Chúa Nhật 5 Mùa Chay - Năm A (Lm.ĐTQ) -
Thứ Ba tuần 15 Thường niên (+video) -
Thứ Bảy tuần Thánh (+video) -
Thánh lễ Giao thừa Kỷ Hợi (2020) (+video) -
Suy niệm Lời Chúa: Chúa nhật XII Thường Niên năm A -
Thứ Sáu tuần Thánh (+video) -
Thứ Năm sau Lễ Tro (+video) -
Thứ Năm tuần 23 Thường niên (+video)