Chút suy tư cuối mùa Vọng 2014
WGPSG -- Những con đường dẫn vào thánh đường giáo xứ đã bắt đầu tràn ngập những ánh đèn lung linh đầy màu sắc. Đi lễ buổi sáng khi ánh kim ô chưa kịp tỏ rạng, ta có cảm giác như đi dưới ngàn vì sao lấp lánh. Người ta đang gấp rút hoàn thành những cây thông, hang đá, máng cỏ, treo đèn kết hoa để chuẩn bị đón mừng đại lễ Giáng Sinh kỉ niệm 2014 năm Chúa Ngôi Hai giáng thế.
Trong mùa Vọng, mỗi giáo xứ đều có những buổi tĩnh tâm, mỗi Kitô hữu đều được nghe những lời mời gọi sám hối, xưng tội… để chuẩn bị không chỉ mừng lễ Giáng Sinh mà còn chuẩn bị đón Chúa đến lần thứ hai trong cuộc đời mỗi người. Xin cùng lắng đọng tâm hồn và mở lòng ra để mỗi người trong chúng ta không chỉ chuẩn bị đón Chúa Giáng Sinh bằng những dấu chỉ bên ngoài nhưng còn thật sự đón Chúa đến trong tâm hồn mỗi người qua Tin Mừng Chúa nhật cuối mùa Vọng.
Sau khi nguyên tổ phạm tội, Thiên Chúa liền thực hiện lời hứa cứu độ con người, lời hứa này gắn liền với một trinh nữ tên là Maria. Đức Maria là người được Thiên Chúa tiền định đầu tiên, để khai mở một con đường cho Đấng Cứu Thế vào trần gian. Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca thuật lại: Khi ấy, thiên thần Gabriel được Chúa sai đến một thành xứ Galilêa, tên là Nadarét, đến với một trinh nữ đã đính hôn với một người tên là Giuse, thuộc chi họ Ðavít, trinh nữ ấy tên là Maria. Thiên thần vào nhà trinh nữ và chào rằng: "Kính chào trinh nữ đầy ơn phước, Thiên Chúa ở cùng trinh nữ".
Thách đố lòng tin của Đức Maria bắt đầu từ lời chào đó của sứ thần. Mẹ bối rối và tự hỏi lời chào đó có ý nghĩa gì. "Maria đừng sợ, vì đã được ơn nghĩa với Chúa. Này trinh nữ sẽ thụ thai, hạ sinh một con trai và đặt tên là Giêsu. Người sẽ nên cao trọng và được gọi là Con Ðấng Tối Cao. Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngôi báu Ðavít tổ phụ Người. Người sẽ cai trị đời đời trong nhà Giacóp, và triều đại Người sẽ vô tận".
Ơn phước được chọn làm Mẹ Đấng Cứu Thế đã làm Mẹ càng bối rối hơn vì "Việc đó xảy đến thế nào được, vì tôi không biết đến người nam?". Mẹ bối rối để tìm kiếm thánh ý Chúa, chứ không phải vì hoang mang sợ hãi. Khi sứ thần giải thích đó là ý Thiên Chúa và do quyền phép Chúa Thánh Thần, Mẹ bắt đầu suy nghĩ và chọn lựa. Một sự chọn lựa của lòng tin, nhưng vẫn có sự giằng co; và cuối cùng, Mẹ đã chọn thuộc về Chúa: "Này tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng như lời Thiên thần truyền".
Thế là hai tiếng “xin vâng” được cất lên từ trái tim Mẹ. Một khi xin vâng, Mẹ cũng đem cả lòng tin chấp nhận để Thiên Chúa sống trong Mẹ; có nghĩa là, Mẹ đã chấp nhận cộng tác và gánh vác mọi sự, không gì lay chuyển hai tiếng xin vâng nữa. Hai tiếng xin vâng của Mẹ Maria có giá trị ngàn trùng, để lấy lại những gì đã mất từ Eva bất tuân. Hai tiếng xin vâng của Mẹ nhẹ nhàng nhưng tràn đầy sức mạnh của lòng tin, tràn đầy sự vâng phục trong hành trình tin yêu của Mẹ đối với Thiên Chúa.
Nếu như trước khi xin vâng, Đức Maria tin tưởng vào ý Chúa thì sau tiếng xin vâng Mẹ đã tin tưởng và phó thác vào quyền năng của Thiên Chúa một cách mạnh mẽ và xác tín hơn. Cho dù đã tiên liệu từ trước, nhưng Thiên Chúa vẫn để Mẹ tự do quyết định, và quyết định xin vâng của Mẹ đã khiến Ngôi Lời nhập thể trong cung lòng Mẹ. Đây là một cử chỉ khiêm hạ của Thiên Chúa hết lòng yêu thương, tự hủy ra không để nâng con người lên.
Khi ngỏ lời với Đức Maria, mặc nhiên Thiên Chúa đã tha thứ cho con người. Để mở đường cho Con Thiên Chúa nhập thể làm người cứu độ chúng ta, Thiên Chúa bắt đầu lại câu chuyện với con người từ Đức Maria. Mẹ Maria đã đại diện cho nhân loại đón nhận cuộc nói chuyện này bằng thái độ xin vâng tín thác. Mẹ đã không đặt điều kiện xin vâng như một hợp đồng hai chiều bắt Thiên Chúa phải cho Mẹ điều này, điều kia mà chỉ hoàn toàn phó thác mọi sự trong tay Chúa an bài với ý thức thân phận con người “là tôi tớ Chúa”.
Mùa Vọng là thời gian của hy vọng, đợi chờ trên nền tảng tin tưởng và phó thác như Mẹ Maria năm xưa. Tin tưởng Thiên Chúa không bao giờ thất vọng về con người, nên chúng ta cũng đừng thất vọng về tha nhân và chính mình. Phó thác cho Thiên Chúa Tình yêu, nên dù tội lỗi có ngập tràn, khổ đau có chồng chất, chúng ta vẫn một niềm cậy trông vào ơn cứu độ của Ngài. Tin tưởng và phó thác là đôi mắt của người Kitô hữu nhìn vào Chúa mà hy sinh, từ bỏ tội lỗi. Là bài ca xin vâng vang lên trong mỗi phút giây cuộc sống dù buồn vui, sướng khổ.
Lạy Chúa, chúng con đang bước vào những ngày cuối cùng của mùa Vọng 2014 với không khí se lạnh của những ngày cuối năm nhưng cũng rất ấm áp trong tình yêu thương qua kế hoạch cứu độ của Ngài. Xin cho chúng con biết noi gương Mẹ Maria luôn tin tưởng và phó thác vào Thiên Chúa Tình yêu qua những tiếng xin vâng trong suốt cuộc đời.
Xin cho chúng con nhận biết, những ngày chúng con đang sống mãi mãi là mùa Vọng để chúng con luôn chuẩn bị, trang hoàng tâm hồn chúng con bằng Lời Chúa, để mỗi khi cất tiếng hát “Trời cao hãy đổ sương xuống…” chúng con lại được cảm nghiệm hơn nữa tình yêu thương của Chúa qua con trẻ Emmanuel – Thiên Chúa ở cùng chúng con.
bài liên quan mới nhất
- Giáng Sinh nơi tuyến đầu
-
Vui Giáng Sinh với bệnh nhân covid -
Ý nghĩa Thánh danh Giêsu - Maria - Giuse -
Mong mang chút hơi ấm -
Những cọng rơm khô đặt vào máng cỏ -
Giáng Sinh nơi giường bệnh -
Quà tặng Giáng Sinh đặc biệt trong mùa Covid -
Mùa Covid: Giáng Sinh đặc biệt khi ta làm những điều đặc biệt -
Cùng Chúa con vượt qua nỗi sợ -
Bài học từ cuộc đối thoại
bài liên quan đọc nhiều
- Kinh Rước lễ thiêng liêng
-
Đức Giáo hoàng chỉ cách phân biệt được Chúa hay Satan đang nói -
Cầu xin cùng Thánh nữ Corona trong cơn đại dịch corona -
Thánh Rôcô: Bổn mạng của các nạn nhân dịch bệnh -
Cầu nguyện theo Kinh thánh để chống lại dịch bệnh -
Tại sao đình chỉ việc cử hành Thánh Lễ giữa cơn đại dịch ? -
14 Chặng Đàng Thánh Giá trong đại dịch virus Covid-19 -
Ý nghĩa của thứ Tư Lễ Tro -
Chính xác, Chúa Giêsu chết vào ngày giờ nào? -
Lời cầu nguyện giúp vượt qua chán nản và trầm cảm