Đêm Đông giá lạnh
Núi đá và thành luỹ bảo vệ con chính là Chúa. Vì danh dự Ngài, xin dẫn đường chỉ lối cho con (Tv 31,4).
Tôi làm xong ca chiều và muốn về nhà ngay. Tôi cởi giầy và thấy thoải mái. Tôi chào mọi người và ra về.
Trời lạnh. Tôi có thể nhìn thấy những tuyết rơi trên trời. Khi ra đến xe, tôi thấy một đồng nghiệp đứng chờ xe buýt. Tôi nghĩ chỉ mất vài phút để cho cô ấy quá giang về nhà, vả lại trời quá lạnh khi phải đứng chờ xe như vậy. Tôi không biết nhà cô ấy ở đâu nhưng tôi có thể đưa cô ấy về nhà.
Chúng tôi nói chuyện với nhau khi tôi lái xe, không lâu sau đã đến nhà cô ấy. Xuống xe, cô ấy quay lại nói với tôi: “Chị biết từ đây về nhà chị bằng lối nào không?”. Tôi nói: “Tôi trở lại lối cũ”.
Tôi lái xe đi. Quang cảnh nhìn có vẻ lạ, nhưng tôi nghĩ không sao. Tôi tiếp tục lái xe đi, và tôi cảm thấy mọi thứ rất lạ. Tôi không nhận ra gì cả, thậm chí cả tên đường cũng lạ. Tôi tự nhủ hãy bình tĩnh. Tôi chắc tôi sẽ tìm ra đường quen và sớm về nhà chui vô chăn để ngủ.
Tôi cứ lái xe đi. Càng đi tôi thấy càng lạ. Tôi đi qua hai chiếc cầu. Đường chỉ có một xe của tôi. Tôi hơi lo. Sao tôi lại ngớ ngẩn vậy nhỉ? Chồng tôi sẽ rất lo cho tôi và không biết tôi đi đâu. Tôi nhìn đồng hồ thấy 2g30 sáng. Mà tôi lên xe về từ 23g30. Tôi lạc đường quá xa. Sao tôi lú lẫn vậy kìa?
Tôi dừng xe và tắt đèn xe. Đêm rất lạnh. Tôi nên làm gì? Lái xe đi tiếp trong tình huống này? Tôi ra dấu hiệu nhờ giúp đỡ. Tôi thành tâm cầu nguyện tự đáy lòng: “Lạy Chúa, xin giúp con thoát cảnh này”. Tôi ngước lên và thấy chiếc bóng phía trước. Tôi bật đèn trước. Có một chiếc xe. Nó không chạy mà đậu bên đường. Tôi lái xe tới gần. Có bóng người trong xe. Xe này đậu ở đây làm gì? Hay đó là hiệu quả lời cầu nguyện của tôi?
Lưỡng lự một chút rồi tôi xuống xe, đến gõ cửa xe kia. Một người đàn ông từ từ quay kính xe xuống. Ông ấy không nói gì. Tôi nói: “Tôi bị lạc và không biết lối về lại thành phố”. Ông ấy không nói gì và quay kính xe lên, mở đèn và lái xe đi. Tôi vừa chạy xe theo vừa cầu nguyện.
Cuối cùng, tôi nhận ra đường quen. Khi tôi quay xe vào hướng về nhà, tôi không thấy thiên thần bản mệnh của tôi nữa. Tôi biết đó là một phép mầu. Vừa về đến nhà thì xe cũng vừa hết xăng.
Đây là một trải nghiệm lạ đối với tôi, rất riêng tư, mà nhiều năm qua tôi chưa nói cho ai biết. Chuyện lạ này đã cho tôi hy vọng, sức mạnh, và xác định với tôi đó là phép mầu đã xảy ra. Sau việc này, tôi cầu nguyện thường xuyên hơn và tin rằng Thiên Chúa thực sự hiện hữu trong cuộc đời tôi. Tôi chỉ cần “xin” thì sẽ được. Cuộc đời là một vòng tròn, người này giúp người kia…
(Chuyển ngữ từ Chicken Soup for the Soul: A Book of Miracles)
bài liên quan mới nhất
- Giáng Sinh nơi tuyến đầu
-
Vui Giáng Sinh với bệnh nhân covid -
Ý nghĩa Thánh danh Giêsu - Maria - Giuse -
Mong mang chút hơi ấm -
Những cọng rơm khô đặt vào máng cỏ -
Giáng Sinh nơi giường bệnh -
Quà tặng Giáng Sinh đặc biệt trong mùa Covid -
Mùa Covid: Giáng Sinh đặc biệt khi ta làm những điều đặc biệt -
Cùng Chúa con vượt qua nỗi sợ -
Bài học từ cuộc đối thoại
bài liên quan đọc nhiều
- Kinh Rước lễ thiêng liêng
-
Đức Giáo hoàng chỉ cách phân biệt được Chúa hay Satan đang nói -
Cầu xin cùng Thánh nữ Corona trong cơn đại dịch corona -
Thánh Rôcô: Bổn mạng của các nạn nhân dịch bệnh -
Cầu nguyện theo Kinh thánh để chống lại dịch bệnh -
Tại sao đình chỉ việc cử hành Thánh Lễ giữa cơn đại dịch ? -
14 Chặng Đàng Thánh Giá trong đại dịch virus Covid-19 -
Ý nghĩa của thứ Tư Lễ Tro -
Chính xác, Chúa Giêsu chết vào ngày giờ nào? -
Lời cầu nguyện giúp vượt qua chán nản và trầm cảm