Thầy tôi - Cha tôi
Năm tôi 11 tuổi, rời mái trường Tiểu học để vào Trung học. Cha mẹ tôi không cho tôi thi vào đệ thất trường công vì chỉ muốn con học gần nhà, lại là trường Công Giáo ngay tại xứ đạo. Thế là tôi nghiễm nhiên trở thành học sinh trường Tư thục Công Giáo Văn Đức thuộc xứ đạo Lộc Hưng do cha Bênađô Nguyễn Xuân Thu là Hiệu trưởng, cha chánh xứ Giuse Maria Đỗ Đức Hân làm Giám đốc và cha Phụ tá Phêrô Lã Quang Hiệu làm Tổng Giám thị.
Tôi không nhớ rõ trường được chính thức là trường Trung Tiểu học từ năm nào, chỉ biết anh tôi, anh Đỗ Công Lý sinh năm 1948 đã học tại trường trên tôi 3 lớp. Khóa học của tôi tính từ năm 1962 đến 1966. Những năm đó, lớp chúng tôi có các thầy Vũ Huy Bá dạy toán hình, thầy Nguyễn Văn Liêm dạy đại số vào những năm lớp đệ thất, đệ lục. Lên đệ ngũ, đệ tứ là các thầy Dương Kinh Luân, Đinh Đức Mậu. Anh Văn thì thầy Peter Huy Yên, thầy Bùi ngọc Giao, thầy Đào Văn Sơn. Việt văn thì quý thầy Phạm Văn Toàn, thầy Bích, thầy Trần Quốc Hoan. Lý hóa là thầy Trịnh Ngọc Đỉnh, thầy Bùi Văn Trụ… và còn nhiều thầy nữa. Riêng sử địa, lớp tôi được chính cha Hiệu Trưởng - Tốt nghiệp Cử nhân Sử Địa - trực tiếp giảng dạy. Những khuôn mặt các giáo sư ngày ấy, đến nay tôi vẫn hằng lưu giữ trong tim để sau này khi đã trở thành một nhà giáo, hình ảnh các thầy vẫn không phai nhòa trong tôi.
Nhớ mãi khung cảnh mái trường những ngày ấy, nằm bên cạnh ngôi nhà thờ xứ đạo, được chăm sóc bởi những người cha, người thầy đáng kính. Thầy tôi, cha Hiệu Trưởng ưu ái tôi nhưng cũng rất nghiêm khắc, sẵn sàng cho tôi điểm 16, 18 nhưng cũng rất sẵn sàng giáng cho những cái ký đầu hay những lời quở trách nặng nề khi không thuộc bài hay nghịch ngợm. Cha tôi, đúng vậy vì những ngày có giờ sinh hoạt học đường, bằng vai trò một Linh mục Hiệu Trưởng, vừa giáo dục vừa rao giảng, ngài đã hướng dẫn chúng tôi biết dọn lòng khi tham dự Thánh lễ, biết cách cầu nguyện khi dùng phương pháp lặp lại những lời cầu nguyện tự phát mà chính ngài xướng lên trước. Thử hỏi có bao nhiêu người biết thưa cùng Chúa bằng lời phát xuất từ môi miệng? Thầy tôi, cha tôi là thế đấy! Sau này khi lớn lên, chúng tôi còn được ngài chăm sóc qua việc gửi các Huynh Trưởng Nghĩa Binh Thánh Thể đi đào tạo theo Phương Pháp Hướng Đạo, gửi đi học các khóa Huấn luyện Trưởng TNTT mà cha đài thọ hoàn toàn, bố mẹ chúng tôi không phải lo lắng về trại phí, về tiền mua tài liệu, trang phục… Chính nhờ ngài mà một thế hệ giáo dân trẻ chúng tôi trưởng thành.
Học trò của cha, con cái của cha ngày ấy sau này không ít người là nòng cốt của các Phong Trào trong Giáo phận, trong hạt Chí Hòa, trong Giáo xứ Lộc Hưng. Nhiều người là Chủ tịch HĐMV/GX, là thành viên Ban Thường vụ, người khác là Trưởng các đoàn thể, là Trưởng các khu họ trong 3 thập niên gần đây nhất. Nhiều học sinh trường Văn Đức ngày ấy nay đã và đang giữ các trọng trách trong xã hội, trong Giáo hội và cả ở nước ngoài. Có những học trò của cha ngày ấy nay đang là các Linh mục như cha Thủ, cha Hội, cha Thành, cha Thắng, cha Khương, cha Quang và còn nhiều cha khác nữa. Rồi không ít tu sĩ nam nữ như chị Mỳ, cô Hiền, cô Lộc, cô Loan… Cũng có học trò của cha nay là ông bà cố tu sĩ hay nhận đỡ đầu cho các tu sinh, các dự tu…
Ngày 5 tháng 7 năm 2007, sau một thời gian lâm bệnh, cha Bênađô được Chúa gọi về. Hôm ấy tôi không có mặt tại quê nhà để được nhìn cha lần cuối cùng. Từ bên kia đại dương, bố tôi, người có thời gian cộng tác với cha trong cương vị chủ tịch HĐMV giáo xứ đầu tiên theo qui chế mới, cùng gia đình đã xin lễ tiễn biệt và cầu nguyện cho ngài từ nơi xa. Tôi không có thời gian để viết về ngài, người thầy, người cha của tôi theo nghĩa thực của hai từ ấy. Hôm nay, chúng tôi, những học trò, những người con của ngài họp nhau tưởng nhớ công đức của ngài, dẫu rằng có ai đó không nhớ ngài nữa vì thời gian làm phai mờ trong ký ức họ.
Chúng con vẫn nhớ đến thầy, đến cha. Một Linh mục của Giáo hội đã đi đến cùng đích của đời mình, chắc chắn ngài sẽ được đón nhận triều thiên mà Thiên Chúa đã hứa ban.
Ngày lễ Giỗ mãn tang cha Bênađô NGUYỄN XUÂN THU (nguyên Hiệu Trưởng Trường Trung học VĂN ĐỨC – Gx. Lộc Hưng)
bài liên quan mới nhất
- Giáng Sinh nơi tuyến đầu
-
Vui Giáng Sinh với bệnh nhân covid -
Ý nghĩa Thánh danh Giêsu - Maria - Giuse -
Mong mang chút hơi ấm -
Những cọng rơm khô đặt vào máng cỏ -
Giáng Sinh nơi giường bệnh -
Quà tặng Giáng Sinh đặc biệt trong mùa Covid -
Mùa Covid: Giáng Sinh đặc biệt khi ta làm những điều đặc biệt -
Cùng Chúa con vượt qua nỗi sợ -
Bài học từ cuộc đối thoại
bài liên quan đọc nhiều
- Kinh Rước lễ thiêng liêng
-
Đức Giáo hoàng chỉ cách phân biệt được Chúa hay Satan đang nói -
Cầu xin cùng Thánh nữ Corona trong cơn đại dịch corona -
Thánh Rôcô: Bổn mạng của các nạn nhân dịch bệnh -
Cầu nguyện theo Kinh thánh để chống lại dịch bệnh -
Tại sao đình chỉ việc cử hành Thánh Lễ giữa cơn đại dịch ? -
14 Chặng Đàng Thánh Giá trong đại dịch virus Covid-19 -
Ý nghĩa của thứ Tư Lễ Tro -
Chính xác, Chúa Giêsu chết vào ngày giờ nào? -
Lời cầu nguyện giúp vượt qua chán nản và trầm cảm