Vũ điệu không tên
Có một số vũ điệu nhanh, còn một số chậm. Bạn đã thấy người ta khiêu vũ chưa? Đôi chân luôn di chuyển theo điệu nhạc cho tới khi tắt nhạc. Nhưng có một vũ điệu đặc biệt, không có vũ công và không có âm nhạc, vũ điệu xưa nhất thế giới và... không tên. Đó là “vũ điệu của bầy ong”.
Nếu đã từng ngắm nhìn bầy ong, bạn thấy chúng rất thông minh, làm việc chăm chỉ để mưu sinh và đưa lương thực về tổ. Có hàng ngàn con ong trong tổ, làm việc ngày đêm xây tổ bằng sáp, nơi mà chúng làm mật.
Mật có từ đâu? Ong sống nhờ thực phẩm lấy từ hoa. Khi đậu trên hoa, ong chui vào giữa hút mật hoa đầy bụng để đưa về tổ. Ở đó, ong chuyển mật hoa thành mật ong, rồi chúng lại tiếp tục bay đi hút mật hoa.
Một con ong làm hướng dẫn viên. Khi phát hiện có hoa tốt, nó bay về tổ và thông báo cho nhau bằng cách khiêu vũ. Bay nghiêng một bên là báo hướng có hoa, bay lâu hay mau là để báo cho đồng loại biết phải bay bao xa để tới nơi có hoa. Thật kỳ lạ!
Nhìn cách bay, chúng có thể xác định vị trí có hoa. Chúng cùng bay đi lấy mật về. Khi chúng bay, chúng ta nghe được “nhạc ong”. Đó là chúng khiêu vũ. Nếu không có vũ điệu đó, chúng ta không thể có mật ong bổ dưỡng để sử dụng.
Cũng vậy, những gì chúng ta tận hưởng là nhờ biết bao công sức đã đổ ra mà chúng ta không biết. Cần có lòng biết ơn, từ những gì rất nhỏ bé, để khả dĩ dẹp bớt tính ích kỷ trong cuộc sống thường nhật.
(chuyển ngữ từ nguyên tác Unknown Dance of Bees)
CHỦ CHĂN ĐÍCH THỰC
Có một Vianey
Sống khiêm nhu, giản dị
Miệt mài tìm chân lý
Hèn mọn mà đại nhân
Vianey âm thầm
Làm việc không đòi hỏi
Giải tội không mệt mỏi
Đích thực một chủ chăn
Ars vùng quê xa xăm
Hẳn không ai để ý
Nhưng có linh mục lạ
Dù học không bằng ai!
Tuyệt vời vị thừa sai
Mà Thiên Chúa gởi đến
Trọn niềm Tin Cậy Mến
Sống chết vì đoàn chiên
Dân Chúa mong triền miên
Có chủ chăn như vậy
Vì Chúa, vì Giáo hội
Đích thực là chủ chăn
HÀNH TRÌNH BÃO
Bão thi nhau đổ bộ
Như đến hẹn lại lên
Đồng bào tôi đếm khổ
Đêm ngày trĩu băn khoăn
Cơn mưa về rất vội
Trắng xóa vùng quê hương
Chợt nghe lòng lầy lội
Làm gì tỏ yêu thương?
Một lời cầu lặng lẽ
Gởi đồng bào miền xa
Bão ơi, đừng về nữa
Kẻo hành trình xót xa
CẢM NHẬN MƯA
Mưa gieo vào cõi đất
Nảy triệu hạt mầm xanh
Những tế bào cuộc sống
Phát triển tình mông mênh
Những cánh đồng bát ngát
Êm đềm sóng biếc xanh
Như từng dòng sữa ngọt
Nuôi lớn khôn dân lành
Ngàn phù sa bồi đắp
Từng mảnh đất quê hương
Dẫu mưa dầm gió bấc
Vẫn mặn nồng yêu thương
Bao la tình Cha Mẹ
Gieo vào con một đời
Bôn ba muôn vạn ngả
Nâng lớn khôn thành người
Vô biên Tình Thiên Chúa
Ấp ủ con ngày đêm
Kiếp bụi tro cảm tạ
Biết làm sao xứng cân.
bài liên quan mới nhất
- Giáng Sinh nơi tuyến đầu
-
Vui Giáng Sinh với bệnh nhân covid -
Ý nghĩa Thánh danh Giêsu - Maria - Giuse -
Mong mang chút hơi ấm -
Những cọng rơm khô đặt vào máng cỏ -
Giáng Sinh nơi giường bệnh -
Quà tặng Giáng Sinh đặc biệt trong mùa Covid -
Mùa Covid: Giáng Sinh đặc biệt khi ta làm những điều đặc biệt -
Cùng Chúa con vượt qua nỗi sợ -
Bài học từ cuộc đối thoại
bài liên quan đọc nhiều
- Kinh Rước lễ thiêng liêng
-
Đức Giáo hoàng chỉ cách phân biệt được Chúa hay Satan đang nói -
Cầu xin cùng Thánh nữ Corona trong cơn đại dịch corona -
Thánh Rôcô: Bổn mạng của các nạn nhân dịch bệnh -
Cầu nguyện theo Kinh thánh để chống lại dịch bệnh -
Tại sao đình chỉ việc cử hành Thánh Lễ giữa cơn đại dịch ? -
14 Chặng Đàng Thánh Giá trong đại dịch virus Covid-19 -
Ý nghĩa của thứ Tư Lễ Tro -
Chính xác, Chúa Giêsu chết vào ngày giờ nào? -
Lời cầu nguyện giúp vượt qua chán nản và trầm cảm