Bài giảng Chúa nhật: Chúa nhật 27 Thường niên năm B

Bài giảng Chúa nhật: Chúa nhật 27 Thường niên năm B

Bài giảng Chúa nhật: Chúa nhật 27 Thường niên năm B

Mc 10, 2-16
“Vậy, sự gì Thiên Chúa đã phối hợp,
loài người không được phân ly.”(Mc 10,)

Anh chị em thân mến,

Các bản văn phụng vụ hôm nay ít nhiều nói với chúng ta về đời sống hôn nhân. Tôi cũng muốn nhân dịp này ôn lại một chút để anh chị em những người đang ở trong đời sống hôn nhân có dịp để nhìn lại cuộc sống của mình, đồng thời những anh chị em chưa bước vào cuộc sống hôn nhân có dịp suy nghĩ trước về cuộc sống mà sau này anh chị em sẽ bước vào.

Đây là một cuộc sống thật quan trọng, đồng thời nó cũng là một cuộc sống khá phức tạp, nên khi nhìn vào đời sống này nhiều người đã có những quan niệm thật khác nhau, thậm chí có lúc còn đối nghịch nhau.

Montaigne một nhà văn lớn của Pháp đã nói về cuộc sống Hôn nhân như thế này: “Hôn nhân như một chiếc lồng sơn son thép vàng. Những con chim ở ngoài thì thao thức muốn vào. Còn những con chim ở trong thì tìm hết cách để thoát ra.”

Ca dao Việt Nam của chúng ta cũng có chung một cái nhìn như thế:

“Cá trong lờ đỏ hoe con mắt

Cá ngoài lờ ngúc ngoắc muốn vô”

A.Tain còn bi quan hơn: “Người ta hiểu nhau 3 tuần – Yêu nhau 3 tháng – Cãi vã nhau 3 năm – Chịu đựng và tha thứ cho nhau 30 năm.” Có nhiều người bảo 30 năm vẫn còn ít – Phải … suốt đời … mới đúng.

Triết gia Socrate có một cái nhìn nhẹ nhàng hơn nhưng cũng không kém sự bi quan: “Trong mọi trường hợp bạn hãy lập gia đình đi. Nếu may mắn gặp được một người vợ tốt, bạn sẽ hạnh phúc. Nếu chẳng may gặp phải người vợ không tốt, bạn sẽ có cơ hội trở thành một triết gia.” và ông nhấn mạnh: “Đó là điều hay nhất đối với mọi người.”

1. Anh chị em hãy cùng với tôi nhìn lại những trang sử đầu tiên trong lịch sử của loài người. Thuở ban đầu, Thiên Chúa mới chỉ dựng nên có một người nam. Và Kinh Thánh mô tả cuộc sống đơn độc của Ađam thế nào thì anh chị em đã biết. Cuộc sống đó thật là buồn chán. Chính Thiên Chúa khi nhìn vào, Người cũng phải nói: “Voe soli!” (Thật khốn nạn). Và sau đó Thiên Chúa đã dựng nên cho Ađam một người bạn đời. Đó là Evà, người phụ nữ đầu tiên. Khi nhìn thấy Evà, Ađam đã hết sức vui mừng, vui mừng vì đã thấy được người bạn đời của mình.

Như vậy, anh chị em đã có thể thấy qui luật đầu tiên của hôn nhân là qui luật nào. Hôn nhân là một cộng đoàn mà những thành phần trong đó luôn biết hướng về nhau.

Nếu nghiên cứu những cuộc hôn nhân thành công nhất trong lịch sử của con người thì chúng ta sẽ thấy rõ điều đó. Cụ thể nhất như trường hợp của Pierre và Maria Cuiri, một cặp hôn nhân được xếp vào loại thành công nhất từ trước cho đến nay và người ta bảo có lẽ cho đến tận thế khó mà có thể tìm được cuộc hôn nhân nào thành công đến thế. Đây là một cặp vợ chồng suốt đời luôn biết hướng về nhau… Thậm chí khi chết họ cũng muốn được chôn trong một ngôi mộ.

Kinh Thánh đã diễn tả rất hay về việc này: “Người nam bỏ cha mẹ mà luyến ái với người vợ của mình để cả hai trở nên một xương một thịt” (St 2,24).

Người Hy Lạp đã dựng nên cả một câu chuyện thần thoại để cổ vũ cho sự qui hướng thiêng liêng và thánh thiện này. Theo thần thoại Hy Lạp thì ban đầu con người duy nhất được Thiên Chúa dựng nên là sinh vật mang hình dạng một khối tròn. Hình tròn là hình tượng trưng cho sức mạnh - bằng chứng là các loại ống chịu lực mạnh thì người ta thường thiết kế theo dạng hình tròn. Vì sợ con người có sức mạnh một ngày kia sẽ chống lại được mình cho nên thần Jupiter đã dùng gươm chẻ đôi con người ra. Và vì công việc này được thực hiện trong lúc thần không được bình tĩnh cho nên con người bị chẻ làm đôi thiếu sự cân bằng trong chính con người của mình… cho nên từ đó con người luôn hướng về cái nửa của mình để tìm lại cái thế cân bằng của mình. Chính vì thế mà người Tây phương mới gọi người bạn đời trăm năm của mình là “Ma moitie – My half” Cái nửa của tôi.

Những anh chị em đã tìm thấy cái nửa của mình rồi thì xin anh chị em hãy bảo vệ lấy nó. Bảo vệ thật kỹ, càng kỹ càng tốt. Còn chưa thì cố mà đi tìm, tìm đúng thì sẽ hạnh phúc, tìm sai thì coi chừng!

2. Cũng trong những trang đầu của sách Sáng Thế, anh chị em hãy nhớ lại một chút. Khi dựng nên người phụ nữ, Thiên Chúa đã không dựng nên theo cùng một cung cách khi Người dựng nên người nam. Kinh Thánh bảo Thiên Chúa đã làm cho Ađam thiếp ngủ đi rồi Người lấy một cái xương sườn của người nam, rồi từ đó Người dựng nên người đàn bà, để rồi vừa khi nhìn thấy người đàn bà, Ađam đã nhận ngay ra mình ở trong đó: “Đây là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi” (St 2,23).

Từ sự kiện này chúng ta có thể rút ra được một qui luật khác của hôn nhân. Hôn nhân là một cộng đoàn tình yêu. Đây không phải là một thứ tình yêu ở ngoài, mà là thứ tình yêu nội tại ngay trong chính mỗi người. Thánh Gioan tông đồ quả quyết: “Không ai ghét chính mình.” Yêu ai là yêu cái mình của mình nơi người khác.

Khi diễn tả về lý do tại sao Thiên Chúa lại yêu con người thì các nhà tư tưởng của Ai Cập đã viết lên một câu chuyện thần thoại thật đẹp như sau. Thiên Chúa muốn đến tận bờ sông Nilô, lấy tay nhào bùn để đắp nên hình người. Nhưng thật không may cho Người là khi Người thọc tay vào đất thì thọc đúng vào một cái hang của con cua. Tay của Người bị cua kẹp chảy máu. Các thiên thần sợ quá muốn băng bó cho Người nhưng Người không cho mà nói: “Cứ để vậy. Cứ để cho máu của Ta hòa tan với máu của con người để cho con người biết ta yêu nó như thế nào.” Thiên Chúa yêu con người là vì Thiên Chúa tìm thấy sự sống của chính mình trong con người.

Xin anh chị hãy suy nghĩ thật kỹ câu chuyện sau đây. Khi có người luật sĩ hỏi Chúa Giêsu về điều quan trọng nhất, thì Chúa trả lời: thứ nhất là yêu mến Thiên Chúa và sau đó Chúa nhấn mạnh: “Còn giới răn thứ hai cũng quan trọng như giới răn thứ nhất đó là hãy yêu mến người khác như chính mình ngươi” (Mt 22,39).

Người Việt Nam có cách xưng hô rất hay khi gọi người bạn đời là “Mình.” Tôi vẫn thấy ông bà cố của tôi gọi nhau “Mình ơi mình.”

Vậy thì khi yêu chúng ta không yêu một cái gì đó ở ngoài ta mà là ta yêu chính ta ở trong người khác. Điều này đúng trong mọi trường hợp, lại càng đúng trong cuộc sống hôn nhân.

3. Tiếp theo, sau khi Ađam và Evà đã được Thiên Chúa tác hợp nên vợ chồng thì Người đặt Ađam – Evà giữa cảnh địa đàng và Kinh Thánh bảo cứ chiều chiều Thiên Chúa xuống đi bách bộ và truyện trò với hai ông bà. Thật là tuyệt diệu.

Từ khung cảnh này chúng ta có thể rút ra một qui luật nữa cho cuộc sống hôn nhân. Hôn nhân là một cộng đoàn đạo đức. Sự đạo đức được đặt nền trên lòng kính sợ Thiên Chúa. Con người chỉ đau khổ khi lìa xa Thiên Chúa.

Như Đức Cha Tonne Giám mục Kansas thì năm 1975, bên Mỹ người ta có làm một cuộc điều tra xã hội. Mục đích cuộc điều tra này là xem xem những điều sau đây ảnh hưởng đến cuộc sống hôn nhân như thế nào. Người ta đưa ra 3 tiêu chuẩn: Trước hết là có đi lễ - Thứ hai là có cầu nguyện – Thứ ba là có đọc Kinh Thánh. Sau khi điều tra, thì người thấy một kết quả thật đáng ngạc nhiên như sau:

Đối với những cặp vợ chồng không đi lễ - không cầu nguyện – không đọc Kinh Thánh thì cứ 100 cặp có 25 cặp ly dị. Nói một cách vắn tắt hơn thì cứ 4 cặp có 1 cặp ly dị.

Đối với những cặp vợ chồng có đi lễ nhưng không cầu nguyện và không đọc Kinh Thánh thì cứ 75 cặp thì có một cặp ly dị.

Anh chị em thấy đã có một sự khác biệt rất rõ.

Bây giờ đến những cặp hôn nhân có đi lễ + có cầu nguyện + có đọc Kinh Thánh thì kết quả thật đáng mừng. Cứ 500 cặp thì mới có một cặp ly dị. Kết quả này phải làm cho chúng ta suy nghĩ kính thưa anh chị em.

Con người không phải là thần thánh. Một công trình sau khi hoàn thành mà không được tiếp tục bảo trì thì chỉ một thời gian nó sẽ xuống cấp và nếu cứ tiếp tục bỏ bê nó mãi như thế thì chẳng sớm thì chầy nó sẽ sụp đổ. Cuộc sống hôn nhân cũng như thế. Cần phải bảo trì nó, săn sóc cho nó thì nó mới tồn tại và mang lại những kết quả.

Top